Lan là chị cả trong một gia đình gồm 3 chị em gái. Ba chị em
đều sinh ra tại Úc và học rất giỏi. Bố mẹ là những người việt di cư. Có lẽ vì
cuộc đời bố mẹ đã quá vất vả nên các chị em đều có gắng học tập. Mẹ Lan đã qua
đời vì bệnh ung thư khi Lan mới 7 tuổi. Bố Lan, một tay nuôi ba chị em ăn học.
Những tưởng cuộc đời đã đủ cay đắng nhưng không may, năm 13 tuổi Lan bị phát hiện
ung thư, vì di truyền từ mẹ. Cuộc đời Lan bước sang một ngã rẽ mới: nỗ lực chống
lại căn bệnh ung thư. Lan học rất giỏi và ước mơ làm bác sĩ, nhưng do vừa học vừa
chữa bệnh, nên Lan chỉ đủ sức học làm y tá mà thôi. Lan trở thành y tá chăm sóc
cho những người bị ung thư như mình. Chẳng được bao lâu sau, căn bệnh ung thư
đang âm ủ trong người lại tái phát mạnh hơn. Lần này, căn bệnh trở nặng hơn và
Lan phải nằm viện thường xuyên, người chỉ còn da bọc xương. Niềm vui của Lan
bây giờ là có bố bên cạnh mỗi ngày và hai cô em gái, cùng là bác sĩ và nha sĩ,
lên thăm chị khi có thể.
Cuộc sống của Lan chỉ còn tính theo ngày. Mỗi ngày Lan nhìn
qua cửa sổ bệnh viện, thấy cuộc sống tấp nập ngoài kia mà lòng ao ước cũng được
bay nhảy một ngày, nhưng đó là điều không thể lúc này.
Lan có tài lẻ là vẽ các bức tranh rất đẹp. Những lúc cuối đời em bán đi nhưng bức
tranh của mình đi để làm từ thiện. Em vẫn khát khao được cống hiến cho đời dù
thân xác đang đau đớn mỗi ngày. Điều dũng cảm mà Lan luôn muốn làm cho bố và
hai cô em gái là nụ cười trên môi mỗi ngày, cách suy nghĩ tích cực vào tương
lai. Lan không muốn những người mà em thương yêu phải đau buồn vì mình. Quả thật,
khi tình yêu đủ lớn thì người ta không nghĩ cho chính mình, nhưng lo lắng cho
những người mà mình yêu thương.
Ngày Lan được bệnh viện trả về, tôi cũng may mắn gặp chào
Lan lần cuối cùng, vẫn nụ cười thân thiện và lòng can đảm qua ánh mắt cương nghị
của mình. Tôi tiễn Lan lần cuối ra xe cứu thương và chào Lan lần cuối
cùng.
Cầu nguyện cho Lan mọi sự tốt lành !
(Note: tên nhân vật đã được thay đổi)